Mar 29, 2011

Lady Gaga says there ain't no other way. I think she's so right and I was born this way, baby!

Âm nhạc là một thứ rất kỳ lạ. Mỗi khi tôi nghe một bài hát, một bản nhạc hay một giai điệu nào đó, tôi sẽ lại hình dung ra được cái cảm giác tôi đã từng cảm thấy khi nghe chúng.

Gỉa như, ngay bây giờ đây, khi tôi nghe Count on me của Bruno Mars, tôi có thể nhớ lại rất chi tiết về lần đầu tiên tôi nghe bài hát này. Lúc ấy, trời mưa khá lớn, vẫn là buổi chiều sớm ở Melbourne nhưng trời có vẻ ảm đạm hơn thường lệ. Tôi ngồi trong xe của một anh bạn cùng hai người em nữa. Và bài hát được bật lên. Thực sự rất ấn tượng với bản acoustics rất giản dị, mộc mạc. Khi đó, tôi cũng không hề biết đây là nhạc của Bruno Mars, chỉ đơn giản là tôi thấy hay và cứ lẩm nhẩm theo đoạn điệp khúc và quyết tâm về nhà tìm.

Chẳng hiểu sao, ngay phút này, tôi vẫn cứ ngửi thấy mùi mưa ẩm của ngày hôm đó. Tôi vẫn cảm thấy cái lành lạnh, gờn gợn trong tâm trí. Vẫn nỗi buồn vu vơ với câu hỏi: “So if that’s what friends are supposed to do, how many friends do I have, like really?”…

“You can count on me, like 1, 2, 3, I’ll be there. And I know when I need it, I can count on you, like 4, 3, 2, you’ll be there cause that’s what friends are supposed to do…”

Hay như mỗi khi Outta here, tôi lại rùng mình với cái cảm giác cũ của một ngày đã xa, khi mà tôi ngồi trong bóng tối, ghì chặt đầu gối, gào lên trong đầu mình lời bài hát và nước mắt cứ lăn dài nghẹn ngào. Dĩ nhiên, ngày ấy xa lắm rồi, xa hẳn rồi, tôi đã khóc cho sự kết thúc của một mối tình không phải đầu tiên nhưng lại đậm nhất thuở bấy giờ.

Còn mỗi khi nghe lại những bài hát của thập niên 90, đặc biệt là tất cả các bài của A1, Spice Girls, Steps,.., tôi lại nhớ đến chị. Đã phải đến gần chục năm rồi hoặc hơn thế nữa, đến giờ phút này, tôi vẫn nhớ chúng tôi đã ê à, ngâm nga và nhún nhảy trước màn hình vô tuyến như thế nào. Chúng tôi đã yêu thương nhau và cãi nhau và đánh nhau, nhưng ít nhất chúng tôi đã hiểu nhau và tạm thời chấp nhận sự khác biệt của người kia. Hình như, chúng tôi không vậy nữa. Tôi không có thói quen vạch áo cho người xem lưng. Nhưng tôi vẫn sợ và rợn người khi nghe người khác to tiếng. Sau này, những âm thanh ấy cứ mãi mãi đi theo làm tôi buồn và thận trọng hơn nhiều.

Rồi như với Realize, mỗi lầnn nghe, tôi lại như cảm thấy thứ tình cảm trong sáng, thánh thiện đến khó tin của tôi dành cho anh ngày ấy. Cảm giác như bài hát có thể khiến tôi yêu anh lại lần nữa. Nói là nói vậy thôi. Tôi hết yêu anh của ngày đó rồi. Nếu có yêu ai thì sẽ là một anh nào khác, ở một nơi nào khác chứ chẳng còn là anh nữa. Nhưng nói thế để thấy rằng không có gì là không thể. Ký ức về anh thì vẫn còn, không cái nào chạy mất, nhưng tình yêu ngây thơ đã phung phí dành tất cả cho anh thì không còn nữa. Cũng là một cái may.




Do whatever you want to do cause we only fucking live once.

So I’m gonna keep my hair growing without cutting any. I don’t wanna go back to bang right now. It’s not that I have to look young to fit my body and because people think I look better with bang. I don’t want and that’s it. At least I know I hate being the same all the time, I hate following trend (even though I stupidly did some time) and I hate look like you. Well, I did write this once in my little journal: “Even if I’m ugly, I want to be ugly in my own way”. So there, no bang, no curls, no hair dying and no short hairstyle for now. There’s nothing wrong to be myself and so in love with who I am.

“I’m beautiful in my way cause God makes no mistake. I’m on the right track. Baby, I was born this way.”

And here is Born this way but Sam Tsui’s cover. Of course, I do think Lady Gaga is cool but sorry I have to admit that I love Sam and Kurt more. They are more than cool. They are awesome! 

1 comment:

  1. “Even if I’m ugly, I want to be ugly in my own way”
    I agree with you.

    ReplyDelete

Blog's Owner

just want to be a happy dolphin.

Blog Archive