Dec 28, 2012

it should never be hard to be nice to people. my dad said.

Nói gì thì nói, mình cảm thấy Bố Mẹ mình đều là những người tốt bụng và thánh thiện, tuyệt vời. Ở với Bố Mẹ bao nhiêu lâu nhưng nói thật là mình không thể nhớ nổi đến một lần Bố hay Mẹ mình nói xấu người khác. Một lần cũng không có. Ít nhất là trong trí nhớ của mình là như vậy. Mỗi khi mình hay chị mình chực mở miệng ra trách móc, phê phán người này người kia, phụ huynh đều vội ngăn chặn kịp thời. Mẹ lúc nào cũng nói, 'thế là không được'. Còn bố thì có dạy mình một điều: 'Không quan trọng người ta đối xử với mình như thế nào. Mà quan trọng là mình làm hết khả năng của mình để đối xử tốt, vui vẻ, tôn trọng họ thì dù người ta có như nào, mình cũng không phải phiền lòng.' Câu cú chính xác thì chả nhớ được, nhưng đại ý thì là vậy. Thực ra đi nhiều rồi, học nhiều, làm nhiều rồi thì quả là gặp gỡ không ít người. Mỗi người một tính nết, một lối sống, một kiểu cách. Thực lòng mà nói thì có nhiều lúc niềm tin vào con người của mình tụt xuống mức thảm hại. Có những lúc cảm thấy chẳng thể tin nổi ai, ngoài chính bản thân mình. Nhưng mà thi thoảng mới thế thôi, chung lại là mình vẫn ngu lắm, vẫn tin tưởng thường xuyên lắm. Nhiều đứa từng gọi là 'bạn' xong quay ra đạp cho mình ngã quay xuống đất cũng nhiều lắm. Hay cũng rất nhiều người sống với mình mà một tỉ bộ mặt, mình biết hết mà không tự bẻ mồm nói thẳng vào mặt nó được. Người ta bảo mình chẳng hiền lành gì, mình nghĩ mình cũng chẳng hiền mấy, nhưng thực ra vẫn lành chán. Nhiều người sống chẳng ra sao với mình, nhưng mình cũng chưa một lần nghĩ đến chuyện thù với chẳng chả, cũng chẳng bao giờ ghét bỏ ai quá đôi ba ngày. Đại ý là cũng hơi hơi rộng lượng. Nhưng mà chắc còn lâu lâu lắm mới được như Bố cả Mẹ. Nhiều lúc nghĩ không hiểu phải chờ đến già, mình mới có thể như Bố dạy, có thể ung dung sống hết lòng vì mọi người, dù là với những đứa chẳng ra làm sao với mình nhất? Có lẽ, một ngày sẽ tu được đến mức đấy. Hi vọng là thế. Còn bây giờ thì vẫn có những lúc ấm ức lắm, vẫn muốn đấm vỡ mặt một số đứa lắm. Nhưng mà yên tâm, chắc chắn sẽ không đấm đứa nào đâu, sẽ còn cười rất tươi với bọn nó là đằng khác. Không phải vì hai mặt, mà trong mình vẫn có một thứ gọi là 'đạo đức', sẽ ngăn chặn bộ mặt mình trở nên nhăn nhó, khó chịu! Nói chung là các bạn ạ, mình còn tử tế và hiền lành vì 'đạo đức' bảo mình phải như thế, thế nên các bạn cũng hay tha cho mình đi. Đừng cố bẻ cong cái anh 'đạo đức' của mình nữa, làm ơn?


No comments:

Post a Comment

Blog's Owner

just want to be a happy dolphin.