Jun 1, 2011

one day, someone will sing to me "I'm your man", and I'll cry while walking the aisle and listening to "Beautiful in white"...

Gần 2h sáng và muốn viết. Chỉ là viết thôi. Những dòng chữ vu vơ cho một ai đó hoặc không là ai cả. Đơn giản là không đầu, không cuối.
Dạo này hay nghĩ đến một cậu bạn cũ. Cũng chẳng biết phải gọi cậu là gì. Cậu hơn mình 1 tuổi. Chúng ta đã từng rất thân.
Mình vẫn nhớ, khi mình mới biết chơi mạt chược nhưng chưa kịp biết nhìn mặt chữ, cậu đã ngồi cạnh và giơ ngón tay ra hiệu một cách kín kẽ. Tự nhiên ngồi nghĩ lại khuôn mặt cậu lúc ấy, mình lại bật cười. Dễ thương lắm í. Nhưng có lẽ chính vì cậu dễ thương, mình đã không bao giờ có thể yêu cậu. Có lẽ thế.
Rồi cái lần cậu chạy bộ một mạch từ tầng trệt lên tới tầng 8 vì lo mình đợi lâu. Nhớ lại bộ dạng cậu thở không ra hơi, mình lại cười một mình. Đáng yêu lắm í. Nhưng có lẽ chính vì cậu đáng yêu quá đáng, nên mình đã không bao giờ có thể trải toàn tâm toàn lòng với cậu. Có lẽ thế.
Hay là ngày lễ tình yêu, cậu rủ mình đi ăn rồi đi xem film cứ như thể nó là một ngày thứ 7 bình thường. Cậu cũng chẳng tặng hoa, tặng quà. Mình hơi chạnh lòng nên nhắc khéo. Lúc ấy, cậu mới vội xin lỗi rồi bảo là, “thế bây giờ anh mua hoa nhé”. Nghĩ đến đấy, mình lại phì cười. Cậu ngốc, cậu ngơ, cậu ngây thơ và thành thật quá đỗi. Và chắc là vì tất cả những lý do đó, mình đã không bao giờ có thể ngã vào trái tim cậu một cách hoàn hảo. Có lẽ thế.
Suy cho cùng, chắc cũng vì cậu quá tốt, quá thánh thiện, quá hoàn thiện, mình đã chẳng bao giờ có thể đến với cậu như một kẻ yêu.
Nhưng này, mình chỉ muốn nói lời cảm ơn. Cảm ơn vì chiếc áo khoác đen của cậu mà khi mình mặc vào thì dài quá cả đầu gối. Cảm ơn cậu vì bao nhiêu ngày đã vác hộ mình cái folio khổ A0 to tướng. Cảm ơn cậu vì cái note nhét dưới cửa phòng mình lúc 3h sáng cái hôm mình ốm vặn ốm vẹo. Cảm ơn cậu vì những tối ngồi ở quảng trường uống bia lon và nghe mình kể lể. Cảm ơn cậu vì đã nhẫn nại chờ đợi câu trả lời của mình cho đến tận phút cuối cùng. Cảm ơn cậu vì đã chỉ cho mình con đường vòng lạ lẫm từ trường về nhà, để mà sau này khi mình cảm thấy lạc lõng giữa đám đông xa lạ, mình lại vội vã lê chân một mình. Và cảm ơn cậu vì đã dành cho mình nhiều tình cảm và sự quan tâm đến thế. Thật lòng, mình cảm ơn.
Và này, mình cũng xin lỗi. Mình xin lỗi vì đã vô tâm và đã sai rất nhiều. Nhưng cậu tin mình đi, mình cũng nhận đủ những gì mình tạo nên. Mình đã không bao giờ phải khóc cho cậu, nhưng rồi mình cũng đã khóc cho những người con trai khác. Chúng ta hoà rồi. Cậu đã có một tình yêu đẹp. Và mình vẫn ngồi đây và nghĩ ngợi về tình yêu như một trò đùa không dành cho một kẻ không giỏi đùa như mình. Cậu hạnh phúc nhé. Mình yêu cậu, thật đấy, yêu chân thành như một người bạn yêu một người bạn.
Tự nhiên nghĩ, nếu mà mình với cậu vẫn thân nhau hệt như trước đây thì sẽ thế nào nhỉ? Chắc rồi mình sẽ suốt ngày lôi cậu ra ngồi bên để rồi kể lể, rồi than thở, rồi lảm nhảm những câu vô nghĩa thâu đêm suốt sáng. Chắc sẽ là như vậy đấy. Mà thôi, chúng ta đã chẳng còn là bạn nữa rồi. Buồn nhỉ? Mình nhớ cậu của ngày ấy lắm.
...
Vừa mới khám phá ra I’m your man của Michael Bublé. Oh what can I say? More than just what romance means to you. But hey, don’t we girls all wish this kind of man suddenly appear and stay forever in our life?

...
If you want a lover
I'll do anything you ask me to
And if you want another kind of love
I'll wear a mask for you
If you want a partner
Take my hand
Or if you want to strike me down in anger
Here I stand
I'm your man

If you want a boxer
I will step into the ring for you
And if you want a doctor
I'll examine every inch of you
If you want a driver
Climb inside
Or if you want to take me for a ride
You know you can
I'm your man
And if you've got to sleep
A moment on the road
I will steer for you
And if you want to work the street alone
I'll disappear for you
If you want a father for your child
Or only want to walk with me a while
Across the sand
I'm your man
...

No comments:

Post a Comment

Blog's Owner

just want to be a happy dolphin.