Maybe the music is just way too beautiful to listen too. I could feel the wave, the seaside, the sound of the ocean, and the sound of someone smiling so softly. Em có thể nhìn thấy khung trời mùa thu đầy gió đầy nắng của Melbourne. Em có thể thấy những ngày lá vàng trút đầy đường như mưa nắng. Em có thể thấy em và anh, bàn chân không dép, mải miết chạy và mải miết cười đùa trên những con đường nhỏ quen thuộc. Believe it or not, so sudden, I can see it all so clear, like never before. Có lẽ hoài niệm cũng có thể trở thành một thứ hạnh phúc ngọt ngào.
Âm nhạc rất kì lạ. Nó có thể khiến cho người ta nhìn thấy những điều thường người ta không thấy nổi. Có thể xoa dịu nỗi đau của một người. Cũng có thể thắp sáng hi vọng cho một người. Và cũng có thể khiến cho em mỉm cười lạ thường như giây phút này.
No comments:
Post a Comment