Thực ra mình chả mấy khi buồn phiền vì không có bạn bè bên cạnh. Mình thường hay muộn phiền vì có nhiều bạn bè chó má thế thôi. Chứ quan điểm của mình là bạn nên có ít nhưng mà tốt, còn đã không ưa nhau thì nên tránh cái mặt nhau ra. Sợ nhất những đứa làm trò rẻ tiền. Mặt trái, mặt phải, chả hiểu mặt nào mới là cái mặt thật của các bạn nữa. Mình mệt mỏi lắm.
Lâu lắm mới lại phải lôi mấy bài gào thét ra nghe. Chỉ vì cáu giận với cuộc đời. Lúc buồn phiền mình hay nghe nhạc buồn phiền để cho buồn một thể. Còn lúc cáu thì phải nghe mấy bài như đập vào tai thế này thì mới thấy được kiểu an ủi phần nào. Fuck off. Thật đấy. Sống lại đi, sống như thế không được đâu, các bạn ạ!
No comments:
Post a Comment