Viết luyên thuyên. Không cái gì ăn nhập vào cái gì. Muốn viết thì viết.
It looks like I forgot to bring my red journal to England. And there's not even a good-enough-pen for me to write right now. Sometimes, it's the music that makes me smile, makes me feel like falling in love. The feeling is so good that I'd rather not to describe it in words. One day, I just want to travel around. Not the whole world since I'm not rich nor my parents and at the age of almost-20 I'm not that ambitious. The idea of spending a year or two on travelling and learning new things could make my heart jumping inside. I want to pack up everything necessary and then just leave the country. I want to go to the place where the lights never stop. I want to eat all the nicest food on Earth. I want to see the most beautiful people in the world. I want to be so happy and grateful to do whatever I'm doing that I could barely not to show my teeth.
Tình yêu có lẽ là một thứ rất đẹp. Đẹp tới nỗi mà bản thân không dám chạm tới. Chỉ sợ rằng khi chạm vào rồi sẽ quá mỏng manh và vỡ tan như bong bóng xà phòng. Đôi khi có những cảm xúc không thể chia sẻ nổi với ai. Chỉ muốn giữ lại cho mình mình. Nhưng nhất định nên viết ra, để một ngày kia nhớ rằng đã từng vui, từng buồn, từng giận dữ, từng nông nổi biết chừng nào. Những dòng cảm xúc cứ hỗn loạn chạy nhảy tưng bừng trong tâm trí. Vốn không biết đâu là vui, đâu là buồn nữa rồi. Cười một giây. Hẫng một giây. Để rồi nhận ra khi những cảm xúc trôi đi, tất cả còn lại chỉ là một nỗi trống trải không gì có thể bù đắp.
Đôi khi ngẫm thấy rằng, những người yêu thương mình nhất lại không thể hiểu những mong muốn của mình. Cha mẹ với con cái hình như vẫn thường luôn là như vậy. Có một sự vững bền và đảm bảo nào đó mà những người quan trọng bậc nhất trong đời tôi mong mỏi và kì vọng tôi sẽ đạt được. Nhưng tôi hoang mang bởi chính những điều mong muốn rất đỗi trái ngược ấy. Chính bởi hoang mang, tôi không thể quyết định, không dám thay đổi, không nỡ làm con cá ngược dòng. Chỉ nghĩ là sau này sẽ nói với con rằng, hãy mải miết chạy đi tìm niềm đam mê, tìm cho kì được và để rồi dám sống với niềm đam mê ấy trọn vẹn. Có những lúc tôi chỉ ước rằng, có một ai đó của nhiều năm trước đây đã có thể nói với tôi một điều như vậy thôi.
Sometimes it hurts when you realize you can't be what you want to be.
Oct 26, 2012
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Blog's Owner
- a messed up soul
- just want to be a happy dolphin.
No comments:
Post a Comment