Sep 28, 2011
Sep 25, 2011
little note with bit of planning
Thinking what I need to do in the next few days. Gotta have quite a lot of work thou.
Ok, so...
Tomorrow: Laundry and Unpacking time! Yea right, I've moved in for 2 weeks or so but still haven't finished unpacking my stuff yet! Take photos and hang out with my lovely ladies (probably)
Make a proper timetable for myself! Need to sleep more and eat healthier
Try out the dance and yoga classes: Monday, Tuesday, Thursday, Friday (after class)
Find out about the Making Clothes class, check the fees and probably sign up for it!
Focus and focus and work hard
Check all the English classes
Buy and READ a book! (a book that I can read, not a graphic book!)
Plan for the budget/Bank account
Get ready and work freaking hard! Remember, you don't need to be the best but you need to get the best out of yourself!
CV workshop on Wednesday at Cooper House. Prepare to get a job!
Keep up with the design blog. Keep the journal and planner. Also don't forget this personal blog.
Smile. Laugh and have fun!
Just remember, life is wonderful and people are loving. Don't worry. Go out there and make it happen, tough girl.
Ok, so...
Tomorrow: Laundry and Unpacking time! Yea right, I've moved in for 2 weeks or so but still haven't finished unpacking my stuff yet! Take photos and hang out with my lovely ladies (probably)
Make a proper timetable for myself! Need to sleep more and eat healthier
Try out the dance and yoga classes: Monday, Tuesday, Thursday, Friday (after class)
Find out about the Making Clothes class, check the fees and probably sign up for it!
Focus and focus and work hard
Check all the English classes
Buy and READ a book! (a book that I can read, not a graphic book!)
Plan for the budget/Bank account
Get ready and work freaking hard! Remember, you don't need to be the best but you need to get the best out of yourself!
CV workshop on Wednesday at Cooper House. Prepare to get a job!
Keep up with the design blog. Keep the journal and planner. Also don't forget this personal blog.
Smile. Laugh and have fun!
Just remember, life is wonderful and people are loving. Don't worry. Go out there and make it happen, tough girl.
Sep 20, 2011
half past 3 in the morning. eating cháo gà and loving my life!
3:23' in the morning, eating chicken (flavor) porridge with lots of fried onions. Ah fuck them. I'm doing just fine. Tomorrow will only better and better. I know that. It's alright!
Sep 19, 2011
Seething Wells, it was fun but not quite fun...
these days i've been partying quite lots.
fun.
but yea,
probably i'm just not a party person...
Cần có bạn. Bạn thật. Không phải bạn đùa.
fun.
but yea,
probably i'm just not a party person...
Cần có bạn. Bạn thật. Không phải bạn đùa.
Sep 8, 2011
tâm sự nhảm nhí tối thứ 4
Muốn viết một cái note. Một cái note tử tế. Lâu lắm rồi không viết.
Không biết phải bắt đầu từ đâu. Tự nhiên mình thấy ghét cái tuổi 18. Có lẽ Alice nói đúng, 18 là cái tuổi tâm sinh lý điên loạn, có lẽ không bằng tuổi 15, nhưng chắc chắn cũng không thể gọi là bình thường. Và để xem, chờ đến năm 20 tuổi, có lẽ mình sẽ hết điên. Cứ hy vọng là thế đi. Mẹ kiếp.
Có lắm thứ muốn viết quá mà chả biết đi từ đâu tới đâu và nói như thế nào. Ừ, dù sao thì mình cũng yêu trời xanh, mây trắng, gió thổi điên cuồng, lá vàng chạy nhảy dưới lòng đường. Thơ đấy. Ăn đi.
Hôm nay trên đường gần về tới Clayhill, gặp một bà cụ đang đứng ngóng về một phía xa. Bà cứ đứng đó, mặt chăm chú về một hướng. Bà đang chờ một ai đó. Có lẽ vậy. Bỗng dưng, nhớ Bà vô cùng. Chỉ nghĩ là, có lẽ giờ này, Bà cũng đang ở một đâu đó, trên kia, đứng lặng ngắm nhìn xuống dưới này, chờ đợi và mong mỏi mình về nhà bình an. Con nhớ Bà. Có thể có lại một cái nắm tay bao giờ?
Mấy ngày hôm nay, uống nhiều, nói nhiều, cười nhiều. Nhưng sau tất cả, cái sau cuối mà mình có được là cái vị đắng ngắt trong cổ họng và là cái thở dài không bao giờ dứt. Phát ngán lên được. Giả dối. Mình nghĩ mình rất hèn khi cứ cố lười dối bản thân. Mình không vui. Thế thôi.
Hôm trước vừa đọc được cái gì mà, nếu bố mẹ bạn không ưng người yêu bạn, kiểu kiểu thế. Xong trong đầu mình chỉ nghĩ thế này thôi, nếu có người yêu nghiêm túc, mình sẽ dắt về cho bố mẹ với ông nội xem mặt. Nếu bố và ông nội mà nói không thì chắc chắn là mình sẽ xem lại và khả năng rất cao là tạm biệt chim én ngay. Vì mình hết sức tin tưởng vào giác quan của bố và ông. Ôi, hai người đàn ông vĩ đại của cuộc đời tôi. Dù sao thì ông nội xì tin vẫn là nhất. Quên, hôm trước vừa phát hiện ra ông để avatar trên yahoo là ảnh mình chụp với ông hồi năm 2009 ông sang Úc. Ông nội 80 tuổi của tôi là số MỘT!
Mình cũng chán chơi rồi. Chán chỉ có cho vui rồi. Bây giờ chỉ nghĩ là, nếu phải yêu thì sẽ yêu cho tử tế. Mình không muốn những mối quan hệ phức tạp, không đầu, không cuối, không tốt, không dở nữa. Mà vẫn đề là chả yêu ai mới chán. Nhạt. Giống kiểu chai sạn cảm xúc. Nhìn các bạn đẹp đẹp, được được, bây giờ mình cũng chỉ tặc lưỡi theo kiểu, ừ cũng được. Cái gì đến thì sẽ đến. Cứ từ từ.
Mở mồm ra là ghét cái này, ghét cái nọ. Thực ra là chả ghét cái con khỉ gì. Không biết ghét, không biết hận. Lúc nào cũng to mồm là ghét mèo, thế mà hôm trước con mèo nhà ai lạc đường chạy theo về tận Clayhill thì lại vừa đi vừa nói chuyện với nó. Xong thấy nó đứng trước cửa sổ gọi với lên thì lại xót, kêu nó đi về nhà. Tổ sư. Mình đúng là drama vãi nhái mà. Nếu phải ghét một cái gì đấy nhất, chắc mình sẽ tự ghét chính mình luôn quá. Cứ ao ước làm mụ phù thủy, thế nhưng mà bản chất vẫn là con bé lọ lem ngu và ngây ngô gần chết! Nhục vẫn hoàn nhục!
Nghe câu chuyện tình của Oz với Holy mà mình cứ ngưỡng mộ mãi. Ôi, vâng một trong những sự thật phũ phàng về mình đấy chính là, mình mỉm cười mỗi khi người ta nói về tình yêu hay nhìn thấy các đôi tay trong tay hạnh phúc. Vâng, nó ngang trái thế đấy ạ. Kiểu có phải mình được yêu đâu mà cũng cứ cười như là người trong cuộc í. Không, thực ra là con cười tươi hơn cái con/cái thằng được yêu í chứ. Thôi được, cách lý giải duy nhất là vì máu nghệ sĩ nó trào lên đến tận óc rồi, nên cái gì cũng đẹp hết. Đẹp. Qúa đẹp.
Sắp phải chuyển nhà. Phải rời Clayhill. Sẽ rất buồn. Sẽ nhớ khung cửa sổ này, sẽ nhớ bãi cỏ này, sẽ nhớ những người bạn này...Chắc sẽ khóc mất. Chắc chắn sẽ buồn.
I don't play games cause I'm scared that I'm gonna lose. But once I choose to play, it means I'm really confident that I'm gonna win. So don't even try to mess with me, dear!
Không biết phải bắt đầu từ đâu. Tự nhiên mình thấy ghét cái tuổi 18. Có lẽ Alice nói đúng, 18 là cái tuổi tâm sinh lý điên loạn, có lẽ không bằng tuổi 15, nhưng chắc chắn cũng không thể gọi là bình thường. Và để xem, chờ đến năm 20 tuổi, có lẽ mình sẽ hết điên. Cứ hy vọng là thế đi. Mẹ kiếp.
Có lắm thứ muốn viết quá mà chả biết đi từ đâu tới đâu và nói như thế nào. Ừ, dù sao thì mình cũng yêu trời xanh, mây trắng, gió thổi điên cuồng, lá vàng chạy nhảy dưới lòng đường. Thơ đấy. Ăn đi.
Hôm nay trên đường gần về tới Clayhill, gặp một bà cụ đang đứng ngóng về một phía xa. Bà cứ đứng đó, mặt chăm chú về một hướng. Bà đang chờ một ai đó. Có lẽ vậy. Bỗng dưng, nhớ Bà vô cùng. Chỉ nghĩ là, có lẽ giờ này, Bà cũng đang ở một đâu đó, trên kia, đứng lặng ngắm nhìn xuống dưới này, chờ đợi và mong mỏi mình về nhà bình an. Con nhớ Bà. Có thể có lại một cái nắm tay bao giờ?
Mấy ngày hôm nay, uống nhiều, nói nhiều, cười nhiều. Nhưng sau tất cả, cái sau cuối mà mình có được là cái vị đắng ngắt trong cổ họng và là cái thở dài không bao giờ dứt. Phát ngán lên được. Giả dối. Mình nghĩ mình rất hèn khi cứ cố lười dối bản thân. Mình không vui. Thế thôi.
Hôm trước vừa đọc được cái gì mà, nếu bố mẹ bạn không ưng người yêu bạn, kiểu kiểu thế. Xong trong đầu mình chỉ nghĩ thế này thôi, nếu có người yêu nghiêm túc, mình sẽ dắt về cho bố mẹ với ông nội xem mặt. Nếu bố và ông nội mà nói không thì chắc chắn là mình sẽ xem lại và khả năng rất cao là tạm biệt chim én ngay. Vì mình hết sức tin tưởng vào giác quan của bố và ông. Ôi, hai người đàn ông vĩ đại của cuộc đời tôi. Dù sao thì ông nội xì tin vẫn là nhất. Quên, hôm trước vừa phát hiện ra ông để avatar trên yahoo là ảnh mình chụp với ông hồi năm 2009 ông sang Úc. Ông nội 80 tuổi của tôi là số MỘT!
Mình cũng chán chơi rồi. Chán chỉ có cho vui rồi. Bây giờ chỉ nghĩ là, nếu phải yêu thì sẽ yêu cho tử tế. Mình không muốn những mối quan hệ phức tạp, không đầu, không cuối, không tốt, không dở nữa. Mà vẫn đề là chả yêu ai mới chán. Nhạt. Giống kiểu chai sạn cảm xúc. Nhìn các bạn đẹp đẹp, được được, bây giờ mình cũng chỉ tặc lưỡi theo kiểu, ừ cũng được. Cái gì đến thì sẽ đến. Cứ từ từ.
Mở mồm ra là ghét cái này, ghét cái nọ. Thực ra là chả ghét cái con khỉ gì. Không biết ghét, không biết hận. Lúc nào cũng to mồm là ghét mèo, thế mà hôm trước con mèo nhà ai lạc đường chạy theo về tận Clayhill thì lại vừa đi vừa nói chuyện với nó. Xong thấy nó đứng trước cửa sổ gọi với lên thì lại xót, kêu nó đi về nhà. Tổ sư. Mình đúng là drama vãi nhái mà. Nếu phải ghét một cái gì đấy nhất, chắc mình sẽ tự ghét chính mình luôn quá. Cứ ao ước làm mụ phù thủy, thế nhưng mà bản chất vẫn là con bé lọ lem ngu và ngây ngô gần chết! Nhục vẫn hoàn nhục!
Nghe câu chuyện tình của Oz với Holy mà mình cứ ngưỡng mộ mãi. Ôi, vâng một trong những sự thật phũ phàng về mình đấy chính là, mình mỉm cười mỗi khi người ta nói về tình yêu hay nhìn thấy các đôi tay trong tay hạnh phúc. Vâng, nó ngang trái thế đấy ạ. Kiểu có phải mình được yêu đâu mà cũng cứ cười như là người trong cuộc í. Không, thực ra là con cười tươi hơn cái con/cái thằng được yêu í chứ. Thôi được, cách lý giải duy nhất là vì máu nghệ sĩ nó trào lên đến tận óc rồi, nên cái gì cũng đẹp hết. Đẹp. Qúa đẹp.
Sắp phải chuyển nhà. Phải rời Clayhill. Sẽ rất buồn. Sẽ nhớ khung cửa sổ này, sẽ nhớ bãi cỏ này, sẽ nhớ những người bạn này...Chắc sẽ khóc mất. Chắc chắn sẽ buồn.
I don't play games cause I'm scared that I'm gonna lose. But once I choose to play, it means I'm really confident that I'm gonna win. So don't even try to mess with me, dear!
Sep 5, 2011
Today is such an amazing day. The sky is blue. The clouds are white. The leaves are green and yellow. The wind is sweet. And I am in love with this life.
But I have to work and not having a camera with me is annoying a bit cause I couldn't capture that moment I love.
Oh no, I just want to roll on the ground like these leaves and jumping and floating in the air, running along the wind and singing the song of nature. For a moment, I wanted to fall into the ground and join the leaves.
I'm so in love with my life. Ain't life so wonderful?
Please keep these days coming more and more...
But I have to work and not having a camera with me is annoying a bit cause I couldn't capture that moment I love.
Oh no, I just want to roll on the ground like these leaves and jumping and floating in the air, running along the wind and singing the song of nature. For a moment, I wanted to fall into the ground and join the leaves.
I'm so in love with my life. Ain't life so wonderful?
Please keep these days coming more and more...
Subscribe to:
Posts (Atom)
Blog's Owner
- a messed up soul
- just want to be a happy dolphin.
Blog Archive
-
▼
2011
(116)
-
▼
September
(7)
- Wednesday afternoon and it's supposed to be time f...
- little note with bit of planning
- half past 3 in the morning. eating cháo gà and lov...
- Seething Wells, it was fun but not quite fun...
- tâm sự nhảm nhí tối thứ 4
- Saatchi Gallery and i've fallen in love with the s...
- Today is such an amazing day. The sky is blue. The...
-
▼
September
(7)